THƠ ĐÁP
CƯ SĨ LƯU TRÍ KHÔNG
Vừa rồi tiếp được
thơ, biết ngươi bệnh lâu mới lành mạnh, lòng rất vui mừng! Việc sống thác trọng
đại, cơn vô thường chóng mau, tai nghe nói đến tuy kinh sợ, song không thống
thiết bằng tự thân đã từng trải những giờ phút gần kề cảnh ấy. Vậy ngươi nên
phát lòng đại Bồ đề, đem tình cảnh mình khuyên trong thân quyến, bạn bè, và
người có duyên thì sự lợi ích mới được rộng.
Trong thơ nói: vì
niệm Phật mau gấp nên mới lao hơi, đó là tại ngươi không khéo dụng tâm. Niệm
Phật phải tùy sức mình, hoặc niệm thầm hay ra tiếng, niệm lớn hay nhỏ đều được,
sao lại cứ một mặt niệm to tiếng, để đến đỗi lao hơi thành bệnh như thế? Bệnh
nặng của ngươi tuy bởi nơi thương khí mà ra, song kỳ thật là do sức nghiệp từ
vô lượng kiếp đến nay phát hiện. Bởi ngươi niệm Phật tinh tấn, nên mới chuyển
hậu báo làm hiện báo, đổi quả nặng thành quả nhẹ, chớ nên vì đó mà thối chí,
nghi ngờ. Một cơn bệnh ấy, đã tiêu không biết bao nhiêu kiếp số những tội ác
đáng lẽ phải đọa vào tam đồ. Thế mới biết sức Phật khó nghĩ, ơn Phật khó đền,
nên sanh lòng vui mừng, hổ thẹn và càng thêm tin tưởng. Từ đây, phải siêng năng
tu hành, đem môn Tịnh độ khuyên người, khiến cho những kẻ thân sơ đều được sanh
về Cực lạc. Ấy mới không phụ ơn đức Phật đã dùng cơn bệnh thức tỉnh và chuyển
trừ tội chướng cho mình.
Non Phổ Đà không
cần đến làm chi, vì tiền đi về tốn kém nhiều. Ở nhà niệm Phật công phu dễ tiến,
lại khỏi phí của tiền sức khỏe. Như thế có phải tiện lợi hơn không?
Letter 24
The Bodhi Mind
I just received your letter and am glad to learn that you have finally recovered from your long illness! The great issue of Birth and Death, the swiftness with which the ghost of impermanence can strike -- these are things which we have all heard of and fear, but only when we have actually had a near-death experience, do these realities truly hit home.
You should, therefore, develop the great Bodhi Mind and refer to your own circumstances to counsel your family, your friends and all who have the right conditions. Only in this manner can the benefits spread far and wide.
You wrote that you suffered from overexertion as a result of reciting the Buddha’s name too rapidly and hurriedly. This is, of course, because you were not skillful. Buddha Recitation should be practiced according to one’s strength; it can be done silently or audibly, softly or loudly. Why did you insist on reciting in such a loud voice that you became exhausted and fell ill?
Although the immediate cause of your grave illness was shortness of breath, if you look deeper, the underlying cause must really have been the force of evil karma accumulated from time immemorial. Your diligent Buddha Recitation must have transformed future karma into current karma, heavy karma into light karma. You should not grow discouraged or develop doubts. Who knows how many eons of transgressions along the three Evil Paths have been erased by this single illness! The Buddhas’ power is difficult to imagine, their compassion is difficult to repay! You should rejoice, feel great remorse and develop stronger faith.
From now on, you should cultivate diligently and counsel others to practice Buddha Recitation, so that those near and far may achieve rebirth in the Western Pure Land. This is precisely the way to avoid ingratitude toward the Buddhas, who, through your illness, have awakened you.
There is no need to come to P’u T’o Mountain, considering the travel expenses involved. Reciting the Buddha’s name at home will bring progress and results just as easily, while saving money and preserving your health. Is it not better that way?
Comments
Post a Comment